Tôi đã từng nghĩ…
“Một khi tìm được người đàn ông thật sự của đời mình, tôi sẽ đánh đổi tất cả vì anh ấy, gạt bỏ đam mê, thôi không bon chen với người, với đời, chỉ muốn là một ngọn nến lung linh trong đêm tối… Nơi bình yên, ấm áp cho người ấy tìm về mỗi ngày… Người ta gọi như thế là rút lui, là từ bỏ cuộc chơi … Nhưng đâu đó trong trái tim mệt mỏi của tôi đang nói rằng: Điều ấy giống như một giấc mơ hạnh phúc nhất vậy!“
Thế là quyết định tạm biệt tình yêu bầu trời sau hơn 3 năm ngắn bó, tôi theo anh về căn bếp nhỏ xinh, căn bếp tôi từng ao ước từ thưở bé, căn bếp ấm áp và luôn rộn ràng tiếng cười… Bên anh, tôi không còn muốn mình to lớn vĩ đại để gánh vác cả cuộc đời như xưa nữa… Quan niệm sống của tôi cũng dần thay đổi, cả thế giới bỗng chốc chỉ thu bé lại chỉ bằng 1 câu nói:
Đi đâu cũng được
Làm gì cũng được
Có “ANH” là được!
No comment yet, add your voice below!